Thứ Hai, 21 tháng 3, 2016

Chia tay vì chồng to cao mà cậu nhỏ quá bé không thể lên đỉnh

2 năm trước đây, tôi đã buộc phải ra quyết định ly hôn với người chồng mà vóc dáng cao to lực lưỡng cỡ David Beckham nhưng cái ấy của anh thì quá bé nhỏ đến mức khiêm tốn.

Nhân đọc bài này, tôi xin kể ra đây câu chuyện của mình. Có thể tôi sẽ nhận được những lời ném đá dữ dội vì cho rằng coi trọng tình dục hơn tình yêu. Song 2 năm trước đây, tôi đã buộc phải ra quyết định ly hôn với người chồng mà vóc dáng cao to lực lưỡng cỡ David Beckham nhưng cái ấy của anh thì quá bé nhỏ đến mức khiêm tốn.


Yêu nhau 6 tháng qua một người quen giới thiệu, tôi phần nào cũng thích anh vì anh có hình thức rất đàn ông. Anh lại cao to lực lưỡng và điển trai nữa. Vì cả hai đứa đều ở tuổi 28 nên khi yêu, tôi cũng muốn chuyện ấy xảy ra trước ngày cưới. Nhưng anh có vẻ muốn cho tôi được là trinh nữa đến tận đêm tân hôn nên không ỏ ê gì tới chuyện gần gũi mỗi lúc bên tôi nhu cầu ham muốn dâng tràn.

Và có lẽ đó là bi kịch báo trước cho tôi mà tôi không đủ tinh tế để lường trước được. Đêm tân hôn về nhà chồng, tôi tắm rửa thật thơm tho và khoác trên mình bộ váy ngủ màu đỏ nóng bỏng nhất. Tôi nghĩ sẽ làm cho anh được hạnh phúc. Thế nhưng, anh cứ loay hoay lên đỉnh mãi mà vẫn chưa được.

Anh bất lực ngồi so một góc giường, tôi hỏi thì anh mới thú nhận rằng, cậu nhỏ của anh quá ngắn khiến anh không thể thâm nhập vào bên trong tôi được. Tôi bàng hoàng nhìn lại thì cậu nhỏ của anh vừa ngắn vừa nhỏ, trông chẳng khác nào chú chim nhỏ của các bé trai.

Vì cậu nhỏ của chồng tôi chỉ được 7cm nên dù có cố gắng quan hệ vợ chồng thế nào, chưa bao giờ chúng tôi có một cuộc yêu nóng bỏng và đúng nghĩa.


Vì cậu nhỏ của chồng tôi chỉ được 7cm nên dù có cố gắng quan hệ vợ chồng thế nào, chưa bao giờ chúng tôi có một cuộc yêu nóng bỏng và đúng nghĩa. Ảnh minh họa

Ban đầu, tôi cũng nghĩ thương cho chồng đã mang trên mình những điểm bất thường bẩm sinh. Chính vì thế cuộc sống của anh sẽ chịu nhiều thiệt thòi dù anh cũng đã cố gắng thật nhiều để hoàn thiện mình. Nhưng, cuộc sống vợ chồng trẻ mà không bao giờ được mãn nguyện, chưa kể thường xuyên bị nhịn đói sex khiến tôi không chịu nổi.

Ban đầu tôi cũng nghĩ, kích cỡ cái ấy to, nhỏ, ngắn, dài không quyết định đến chất lượng cuộc vui. Nhưng thực sự, thằng nhỏ ấy có 7cm thì quá khó với tôi rồi. Giá như cái ấy của chồng tôi được khoảng 10 cm thì tôi thực sự vẫn xài tốt.

Và sống với chồng được 7 tháng, vì không thể chịu được cảnh này nên tôi đã âm thầm đơn phương li dị chồng. Nhưng tôi không bao giờ nghĩ được, vì chuyện li dị chồng với nguyên nhân như thế, tôi đã trở thành đề tài đàm tiếu cho mọi người. Nhiều người còn nói tôi với những từ ngữ rất khó nghe. Họ chửi rủa tôi thậm tệ.

Nhiều người biết chuyện đã nói tôi lôi lý do chia tay chồng củ chuối quá và trách cứ tôi nhiều. Họ bảo tôi là người đàn bà đĩ thõa nên mới chê súng ống ngắn và bé của chồng tôi và bằng mọi cách chạy mất dép. Họ cứ nói súng to chưa phải là vũ khí tối thượng để làm đối tượng phiêu mà cái làm nên nền móng tốt để đưa lên mây là tuyệt kỹ xxx.

Tôi âm thầm chịu đủ mọi điều tiếng sau khi kết hôn. Song tôi nghĩ nếu cái ấy to, dài, đẹp trai, dai sức thì chị em nào chả mê. Nhưng rất tiếc người đàn ông tôi ly hôn vừa không có cái ấy về hình thức, anh cũng không dai sức và kỹ thuật tác chiến thì vô cùng tệ.

Mọi người nói tôi thế nào cũng được nhưng trong hôn nhân với tôi sex quan trọng lắm. Không có sex thì tình yêu cũng sớm muộn sẽ chết. Tất nhiên vợ chồng đến với nhau không phải chỉ để sex, nhưng cũng không phải chỉ để ngó nhau mỗi ngày.

Chồng dùng thần dược để phục vụ vợ

Đến lúc này tôi mới hoảng hồn vỡ lẽ ra bản lĩnh của chồng là nhờ vào “thần dược”. Cảm giác lúc đó của tôi là thất vọng. Tôi thấy mình bị lừa, bị hố nặng.




Lâu nay tôi luôn tự hào “chuyện ấy” của vợ chồng mình rất hoà hợp. Tôi là người phụ nữ có cá tính mạnh mẽ và nồng nhiệt trên giường nên lấy được anh tôi rất hạnh phúc. Anh không chỉ đáp ứng đủ mà còn biết làm những điều ngoài mong đợi của tôi. Lấy chồng gần 1 năm, tôi trẻ trung tràn trề nhựa sống hơn thời con gái.


Tôi không hay biết sự thật rằng để có được năng lực đàn ông, chồng tôi đã phải dùng rất nhiều loại “thần dược” khác nhau. Nếu anh 50, 60 tuổi thì đó là điều bình thường. Nhưng anh mới chỉ ngoài 30, độ tuổi sung sức nhất, vậy nhưng anh lại đang diễn kịch giường chiếu cho tôi xem.


Tôi phát hiện ra điều này cũng rất tình cờ. Chiều hôm đó anh đang đi tập thể dục, bỏ điện thoại ở nhà. Thấy trong điện thoại của anh có báo tin nhắn của một số điện thoại được anh lưu bằng ký tự lạ, tôi tò mò mở ra đọc. Bên trong là dòng tin “Báo cáo anh, hàng đã về. Khi nào anh rảnh qua chỗ em lấy nhé!”. Sẵn máu ghen tuông trong người, tôi nghi ngờ anh gái gú, câu này là ám hiệu của một “tú bà, tú ông” nào đó. Vì thế, tôi nhắn tin lại “Hàng loại nào? Trông có ngon không?”. Ngay lập tức có câu trả lời: “Hàng cao cấp hơn lần trước, đảm bảo làm chị nhà lên mây”.




Tin nhắn này khiến tôi mù mờ, không hiểu rốt cuộc “hàng” mà người này nói là gì. Ngay khi tôi chưa kịp nhắn tin hỏi lại, thì đã nhận được 2 tấm ảnh chụp cận cảnh một lọ thuốc viết chi chít chữ nước ngoài trên nhãn và những viên thuốc hình con nhộng màu đen to bằng ngón tay út. Đến lúc này tôi mới hoảng hồn vỡ lẽ ra bản lĩnh của chồng là nhờ vào “thần dược”.


Cảm giác lúc đó của tôi là thất vọng. Tôi thấy mình bị lừa, bị hố nặng. Thật tình thì tôi rất coi trọng việc sinh hoạt giường chiếu vợ chồng. Vì đối với tôi, hạnh phúc thật sự là phải hòa hợp từ tính cách cho tới tình dục.


thần dược


Hồi yêu nhau, tôi đã từng làm “chuyện ấy” với anh vài ngày liên tiếp để kiểm tra anh đồng thời điều chỉnh mức độ hòa hợp giữa hai người.


Hồi yêu nhau, tôi đã từng thử thách anh để kiểm tra mức độ hòa hợp giữa hai người. Và bởi vì tôi thấy kho còn ai có thể hòa hợp với mình đến thế nên chúng tôi lập tức kết hôn. Nhưng giờ anh làm tôi bẽ mặt với chính mình. Sau giây phút hoảng hồn đó, tôi vội vã xóa hết mấy tin nhắn trò chuyện và nhật ký điện thoại, chỉ để lại dòng tin nhắn ban đầu báo hàng về.


Tôi không nói gì với anh là mình đã biết sự thật. Tôi chẳng mong anh thú nhận, chỉ cố chờ xem anh có thể lừa dối đến bao giờ.


Chiều hôm sau, chồng về có vẻ vui hơi mọi ngày. Tôi theo dõi thì thấy anh cẩn thận bỏ mấy viên thuốc “thần dược” của mình vào lọ thuốc chống dị ứng mà anh hay mang bên mình. Chính vì vậy mà ngay cả khi anh cầm lọ thuốc chống dị ứng ra và uống trước mặt tôi, tôi cũng không chút nghi ngờ. Tôi chỉ biết là cơ địa anh dễ bị dị ứng và anh cần phải uống thuốc đấy thôi.


Ban đêm khi chồng ngủ say, tôi lôi lọ thuốc đó ra và nghiên cứu kỹ những viên thuốc đó. Sáng hôm sau, tôi ra quầy thuốc chọn mấy viên vitamin có hình dáng màu sắc giống thuốc của anh rồi mang về tráo.


Tối đến, lúc ăn cơm tôi ra tín hiệu cho anh. Như mọi khi anh hí hửng gật đầu. Sau đó tôi âm thầm theo dõi thì thấy anh về phòng uống “thần dược“. Tôi biết thường thì những thuốc này phải uống từ 1-2 tiếng sau mới có tác dụng.


Tôi kiên nhẫn nằm trong phòng đợi, một tiếng sau thì thấy anh bối rối đi vào nói với tôi là sếp mới email giải quyết công việc gấp, anh làm xong sẽ vào ngủ. Tôi ngoan ngoan gật đầu. Anh lặng lẽ vào phòng làm việc của mình và lấy thuốc ra uống viên thứ 2. Trông thấy cảnh đó tôi vừa thương vừa giận. Thương vì tôi biết anh đang cuống lên vì lo lắng do chưa thấy thuốc có tác dụng. Giận vì anh bất lực mà lừa dối tôi suốt 1 năm nay.


Tôi thấy anh gọi điện thoại cho ai đó nhưng nghe nội dung tôi biết là gọi cho bên người bán thuốc cho anh. Anh mắng họ và tố họ bán thuốc giả cho anh. Tôi đi vào ôm lấy anh từ phía sau vờ nũng nịu bắt anh bế lên giường. Anh lúng túng như gà mắc tóc, mồ hôi ra đầm đìa. Sau đó anh cười miễn cưỡng nhưng cương quyết đẩy tôi ra. Tôi cứ cố ôm, anh lại cố đẩy, cuối cùng anh đẩy mạnh khiến tôi ngã ra sàn nhà.


Từ giây phút đó tôi mới biết anh chưa bao giờ tự tin mà chia sẻ những rắc rối trong chuyện chăn gối với vợ.


Tôi vẫn ngồi bệt dưới sàn nhà nhưng không khóc. Tôi thấy anh vơ lấy lọ thuốc trên bàn và định dốc hết vào miệng. Tôi buột miệng: “Là vitamin đấy, anh uống bao nhiêu cũng thế thôi”. Đến lúc đó anh mới vỡ lẽ ra là tôi đã hay biết chuyện và cố tình chơi khăm anh bằng cách này. Tôi không nhìn lên anh nhưng tôi đoán anh đã khóc. Lúc anh bỏ đi và nói: “Em quá đáng lắm” tôi nghe giọng anh nghèn nghẹn.


Từ đó đến nay đã một tuần, chúng tôi cố không giáp mặt nhau và không nói lời nào. Sáng nay thì thấy trên bàn anh đã thảo sẵn đơn ly hôn và đã ký. Mặc dù tôi biết anh làm thế vì lòng tự trọng nhưng cũng thấy hụt hẫng.


Tôi không biết phải làm gì. có nên ly hôn không vì thực tế cuộc sống vợ chồng hạnh phúc đâu chỉ là tình cảm là đủ?

- See more at: http://tamsudemkhuya.net/hoang-hon-chong-dung-duoc-de-chieu-vo.html#sthash.EWV1O988.dpuf

Làm đàn bà, sướng hay khổ đều do người chồng

Câu chuyện sau đây sẽ đem đến cho mỗi người những suy nghĩ khác nhau về trách nhiệm và bổn phẩn của người chồng trong cuộc sống, về giá trị của sự thấu hiểu và đồng cảm trong cuộc sống hôn nhân.


kết hôn

Hai người đàn ông đã kết hôn được 10 năm dẫn người vợ của mình tham gia buổi họp lớp đại học. Sau khi ăn uống hát hò xong, mọi người đã thấm mệt, phụ nữ ngồi túm tụm một chỗ thảo luận về chồng con gia đình, đàn ông lại ngồi tụ tập một bên hút thuốc tán gẫu.

Ông chồng A nói với ông chồng B :  – ” Này cậu, vợ cậu đẹp nhỉ ! “.

Anh B nghe thấy bạn khen vợ mình liền quay đầu lại nhìn người vợ đang cười nói bằng ánh mắt đắm đuối. Anh chợt mỉm cười.

Anh A lại nói : ” Hai người mới kết hôn chưa được lâu đúng không ? ”

Anh B nói : ” Chưa lâu, mới được 10 năm thôi “.

Anh A vô cùng khi ngạc : “Sao có thể như vậy được, tôi lại tưởng hai người mới kết hôn chứ. Tôi và vợ tôi cũng kết hôn được 10 năm rồi. Cậu xem! Cô ấy bây giờ hoàn toàn thay đổi rồi. Hồi xưa xinh đẹp là thế bây giờ nhìn kìa sồ sề, xấu xí, người béo núc ních. Nhìn cũng chả dám nhìn, đi ra ngoài cũng chẳng muốn dẫn vợ theo, mất mặt lắm. Nếu tôi mà có người vợ như cậu thì tốt biết mấy. Chắc cậu hãnh diện lắm nhỉ? Nhưng mà này, nhìn bàn tay vợ cậu nõn nà trắng muốt thế kia chắc cô ấy không biết làm việc nhà đâu nhỉ. Nói đến việc nhà, chắc vợ cậu không bằng vợ tôi đâu. Vợ nhà tôi ít nhất cũng có thể chăm sóc tốt bố mẹ hai bên”.

Anh B cười mỉm : “Cậu sai rồi, vợ tôi nhìn có vẻ không biết làm gì nhưng thực ra cô ấy rất giỏi làm việc nhà. Con gái tôi giống mẹ cũng xinh đẹp lắm”.

Đến đây thì mặt anh A biến sắc, ” Cùng là phụ nữ với nhau sao vợ anh với vợ tôi khác biệt lớn thế nhỉ ?”



người phụ nữ hạnh phúc

Cuộc sống hôn nhân của người phụ nữ, sướng hay khổ một phần cũng do người chồng

Anh B hít một hơi dài rồi khoan khái nhả từng lọn khói :

– ” Tôi biết cô ấy thích ăn gì, cô ấy thích làm gì, thậm chí cô ấy muốn nói gì tôi cũng có thể đoán được. Từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ keo kiệt với cô ấy, vợ thích gì tôi đều cố gắng thực hiện bằng mọi giá. Đi dạo trên đường thấy dây giày của vợ bị tuột, tôi không ngần ngại cúi xuống thắt lại dây giày cho cô ấy. Cô ấy mệt tôi có thể giúp vợ xoa bóp chân tay, trên đường tan làm về nhà tôi kiểu gì tôi cũng dừng mua cho cô ấy món bánh kem ưa thích. Mỗi buổi sáng tỉnh dậy tôi đều hôn vào trán cô ấy, trời mưa tôi thay vợ đi chợ mua thức ăn. Tôi biết cô ấy tiết kiệm, không dám mua cho mình món đồ đắt tiền, nhưng tôi biết kích cỡ quần áo cô ấy mặc, nên giấu mua tặng vợ. Cậu có thể làm được cho vợ mình như tôi không?”

Anh A đỏ mặt. Bởi vì anh ta nghĩ đến việc ở nhà lúc nào cũng mặt nặng mày nhẹ với vợ, chỉ cần vợ không làm theo ý mình liền quát ầm ĩ lên. Hôm qua bởi vì vợ đi siêu thị mua một chiếc áo lên hơn 300 nghìn, anh liền mắng vợ té tát. Đối xử không lạnh nhạt thôi cũng khó chứ nói gì đến mấy cử chỉ yêu thương chăm sóc vợ như anh B.

Anh B lại nói:

– “Vợ mình mình không thương chẳng nhẽ đợi thằng khác đến thương dùm,  phụ nữ bước qua giai đoạn yêu đương, tiến tới giai đoạn hôn nhân cũng giống như bông hoa mất đi một phần nước vậy. Cô ấy phải chăm sóc cả một gia đình,  không có thời gian chăm sóc bản thân, không có thời gian chăm sóc chồng như lúc mới yêu. Bởi vì trái tim cô ấy phải chia ra nhiều ngăn : 1 ngăn cho người chồng, 1 ngăn cho con, 1 ngăn cho bố mẹ chồng, 1 ngăn cho bố mẹ đẻ, 1 ngăn cho họ hàng nội ngoại… Tại sao cậu không giúp đỡ cô ấy?  Nhìn vợ cậu xem, lúc cô ấy đi qua người tôi, tôi còn ngửi thấy mùi dầu rán trên đầu cô ấy. Vợ tôi trước khi đến đây cô ấy cũng vừa nấu ăn cho bố mẹ chồng và con trai, nhưng cậu có ngửi thấy mùi dầu mỡ không ? Chắc chắn là không, bởi vì cô ấy có thời gian tắm, thay quần áo, còn xịt thêm ít nước hoa. Lý do là cô ấy không muốn tôi mất mặt trước bạn bè, cậu hiểu chứ?”.

cuộc sống hôn nhân mệt mỏi

Trong cuộc sống hôn nhân,người vợ nào cũng đều rất cần những chia sẻ, thấu hiểu và đồng cảm từ người chồng

Nói đến đây, anh A đột nhiên đứng dậy nắm lấy tay người vợ đang gật gà gật gù buồn ngủ và nhẹ nhàng nói : “Mệt rồi thì đi về nhà thôi “.

Trong cuộc sống hôn nhân, hai bên hiểu được thông cảm cho đối phương, thậm chí dành phần trách nhiệm về mình nhiều hơn, bớt than thở, càu nhàu đối phương, sẽ bớt đi những cuộc cãi vã. Hạnh phúc thực ra không khó, tôi khao khát tôi có thể giống như người vợ của anh A được người chồng mình thấu hiểu, sẻ chia, nhưng đổi lại tôi cũng sẽ cố gắng giống như cô vợ ấy, có thể vì người chồng nhận nhiều trách nhiệm về mình hơn trong cuộc sống. Rốt cuộc, trong cuộc sống hôn nhân, phụ nữ luôn là người phải chịu nhiều thiệt thòi. Vì thế, là đàn bà, sướng hay khổ đều là do lấy được người chồng cả.
- See more at: http://tamsudemkhuya.net/lam-dan-ba-suong-hay-kho-deu-do-nguoi-chong.html#sthash.f7bBYhrK.dpuf

Khốn khổ vì gặp phải mẹ chồng ghê gớm

Vì chồng em là “độc đinh” nên sau cưới, em phải sống chung với mẹ chồng và “bà cô” chồng (hơn em 2 tuổi). Không biết kiếp trước em gây tội gì mà kiếp này em vớ phải bà mẹ chồng ghê gớm quá thể! Cuộc đời em, rồi sẽ đen tối đến khi nào đây?!


về nhà chồng  Ngày mới bước chân vào nhà chồng, em mới ngỡ ngàng nhận ra mình đã gặp phải bà mẹ chồng tác oai, tác quái

Em là gái tỉnh lẻ, vừa “chân ướt chân ráo” tốt nghiệp Đại học thì quyết định kết hôn (do em ngu ngơ, khờ dại trao thân và có thai nên không thể rút lui). Ngày cưới, nhiều bạn bè thân quen nói em “chuột sa chĩnh gạo” vì vớ được người chồng lý tưởng – giai thành phố, đẹp trai, đứng đắn, thu nhập cao… Nhưng đúng là cuộc đời không ai biết trước chữ ngờ. Về làm dâu, làm vợ… em mới phát hiện ra nhiều sự thật tréo ngoe. Mẹ chồng em là người ghê gớm có tiếng một vùng.

Vì chồng em là “độc đinh” nên sau cưới, em phải sống chung với mẹ chồng và “bà cô” chồng (hơn em 2 tuổi). Ngay đêm tân hôn, khi vợ chồng đang lúi húi mở phong bì, mẹ chồng đã đẩy cửa bước vào và lạnh lùng đề nghị “giữ giúp” toàn bộ tiền, vàng mừng cưới. Trong khi em còn đang ngẩn ngơ, chưa kịp hiểu gì thì chồng đã gật đầu, vâng dạ… đưa toàn bộ tài sản của 2 vợ chồng cho bà.

 

Do bầu bí nên em không đi làm, chỉ ở nhà dưỡng thai và quẩn quanh chợ búa, dọn nhà, giặt giũ, nấu ăn… Toàn bộ chi tiêu trong nhà đều do chồng lo toan từ A tới Z còn “bà cô” đi làm lương lậu bao nhiêu được tự do “đầu tư” vào váy vóc, chơi bời… một cắc tiền sinh hoạt phí cũng không góp. Đôi khi, em muốn góp ý nhưng nghĩ phận mình không kiếm ra tiền nên đành ngậm miệng.

Chồng em làm việc cho một công ty nước ngoài, cả lương và thưởng của anh khoảng trên dưới 20 triệu/tháng. Chuyện tiền nong anh rất “chắc chắn” nên không giao cho em quản lý. Mỗi tháng anh đưa cho em 4 triệu để lo ăn uống 3 bữa/ngày và chi tiêu lặt vặt. Số còn lại anh giữ nói là tích lũy cho con và sau này già. Với 4 triệu, em luôn phải tính toán mua thứ này, bớt thứ kia để sao chỉ phải chi hơn 100 nghìn/ngày. Nhưng dù có chắt bóp thế nào thì vẫn thiếu trước, hụt sau. Có bữa nào ăn uống đạm bạc một chút thì em chồng la oai oái và móc máy em rằng, ở nhà ăn chơi không mất sức nên không hiểu người đi làm hao tâm tổn lực ra sao… Đôi ba lần, do quá ấm ức, em cạu lại thì mẹ chồng lớn tiếng mắng em hỗn láo, mắng chồng em không biết dạy vợ.

mẹ chồng ghê gớm

Cuộc sống hôn nhân của em trở nên tù túng, mệt mỏi khi có sự xuất hiện của mẹ chồng

Mang thai nhưng em đầu tắt mặt tối cả ngày. Đôi khi khó chịu, muốn nhờ em chồng rửa giúp mâm bát hay phơi giùm chậu quần áo thì mẹ chồng ngay lập tức mỉa mai, chê em lười, làm có mấy việc vặt trong nhà còn đùn đẩy. Trong mắt mẹ và “bà cô” chồng, em chỉ là đứa ăn bám, bị khinh thường, bị coi như osin chính hiệu… Có mặt chồng em ở nhà thì đỡ bị sai bảo. Vắng mặt anh là em như giẻ lau mâm. Nhiều lúc chồng về nhà, muốn tâm sự với anh một chút cho đỡ tủi, nhưng thấy anh mệt nên em không dám mở lời.

Cả quá trình bầu bí dài đằng đẵng 9 tháng 10 ngày, em chỉ tăng cả thảy 5kg. Đến khi sinh, con gái em chỉ nặng 2,4kg. Họ hàng đến thăm, có ai chê bai gì thì mẹ chồng lại giả lả nói rằng do em biếng ăn, không chịu nghĩ cho con. Em nghe mà uất hận…

Mẹ đẻ em mất sớm nên sau sinh em hoàn toàn cậy nhờ nhà chồng. Cô em chồng đã quen “ăn trắng mặt trơn”, thì thôi chẳng trông mong gì. Còn mẹ chồng cũng thực sự rất phũ. Bà thuê thêm một người giúp việc gọi là đỡ đần trong lúc em ở cữ và giao kèo rõ ràng là toàn bộ chi phí em lo nhưng cấm em không được nói với chồng (?!). Đêm, cháu có khóc thì bà tru tréo mắng em vụng không biết dỗ con… Hoặc có nhờ chồng pha sữa là bà sẽ lừ mắt nói “đó không phải việc của đàn ông”… Con em sinh ra giống mẹ nhiều hơn giống bố, bà xỉa xói rằng khéo là con của con Tu hú…

Chồng em cũng thương vợ yêu con nhưng phải cái nghe mẹ nên sinh ra nhu nhược. Lấy anh, em thực sự phải nhẫn nhịn và chịu đựng rất nhiều… Đôi ba lần em muốn góp ý chồng để chuyển ra ngoài sống thì anh trợn mắt quát “Không được”…Bây giờ, tình yêu của em với chồng cũng chẳng còn. Chỉ lặng lẽ sống qua ngày. Nhiều khi nghĩ uất, em muốn tung hê hết tất cả để làm lại từ đầu nhưng rồi lại đắn đo, e sợ vì chỉ có 2 bàn tay trắng, lại thương con mới 1 tuổi…

Không biết kiếp trước em gây tội gì mà kiếp này em vớ phải bà mẹ chồng ghê gớm quá thế! Cuộc đời em, rồi sẽ đen tối đến khi nào đây?
- See more at: http://tamsudemkhuya.net/khon-kho-vi-gap-phai-me-chong-ghe-gom.html#sthash.pY1exe3U.dpuf

Mẹ chồng thay con dâu “hành” kẻ thứ ba

“Anh ấy không còn thương con nữa rồi mẹ ạ, anh ấy nhất quyết muốn ly hôn để đến với con bé ấy, con phải làm sao đây?”, Hoài – con dâu bà Thương ôm mặt khóc nức nở, hai mắt sưng húp cả lên.

Bà Thương nhìn con dâu thở dài: “Dại lắm con ạ, hạnh phúc gia đình phải biết giữ, vừa lâm trận đã bỏ chạy thế này thì chỉ có mất chồng thôi”, Minh – con trai bà, hơn tháng nay lại dở chứng muốn rước con bé sinh viên nào đó vắt mũi còn chưa sạch về nhà, đòi bỏ vợ bằng được. Nó khen con bé đấy hết lời, quay ra chê vợ đủ đường.

Đợt trước thấy con trai mình hay về muộn, lại ăn diện hẳn lên bà đã cảnh báo trước con dâu nhưng nó lại xuề xoà: “Anh Minh không bao giờ làm thế đâu mẹ ạ”, giờ thì…

Giận con dâu không biết giữ chồng một, thì bà lo lắng cho hạnh phúc của con cháu mình mười. Hoài là một người phụ nữ đảm đang, lại chịu khó. Từ khi Hoài về làm dâu, bà Thương chưa bao giờ phải phàn nàn điều gì về cô. Chỉ tội cô hiền quá, nên thành ra hay chịu thiệt.

Bà Thương không muốn mất cô con dâu quý này, càng không muốn để cháu mình chịu cảnh “mẹ ghẻ con chồng” khi còn quá nhỏ (cháu bà mới 3 tuổi), bà quyết định lên kế hoạch “giữ chồng” giúp con dâu.


Từ khi Hoài về làm dâu, bà Thương chưa bao giờ phải phàn nàn điều gì về cô. Chỉ tội cô hiền quá, nên thành ra hay chịu thiệt.

Đầu tiên, bà bảo Hoài về nhà mẹ đẻ ở một thời gian, thằng cu Tít cứ để bà trông, nó cũng rất quấn bà nên Hoài cũng yên tâm. Bà cũng góp ý với con dâu tranh thủ thời gian này mà “tút” lại nhan sắc, phụ nữ không lo giữ sắc đẹp sau khi lấy chồng cũng là một sai lầm. Tiếp đó, bà gọi cho con trai thông báo Hoài đã bỏ đi, bảo Minh dẫn người mới về cho bà “duyệt” xem thế nào.

Được lời như cởi tấm lòng, Minh sung sướng bảo với Trâm – cô “bồ” mới trẻ trung xinh đẹp của mình về giới thiệu với gia đình. Đôi tình nhân hình dung ra viễn cảnh tương lai mà mừng rơi nước mắt.

Ngày Minh đưa Trâm về nhà, bà Thương ra vẻ ưng ý lắm, khen Trâm xinh xắn lại nết na. Bà còn bảo con trai hãy năng đưa Trâm đến nhà chơi, phần là để bồi đắp tình cảm “mẹ chồng – nàng dâu” tương lai, phần để cho Trâm quen với cuộc sống gia đình. Trâm tưởng bà Thương quý mình thật, cô vui vẻ nhận lời. Minh cũng nghĩ mẹ tạo điều kiện cho mình như thế, không nghe theo thì chỉ có thiệt.

Thế là tuần nào anh cũng đưa Trâm sang nhà ba bốn lần để “làm quen”. Mỗi lần Trâm đến, Minh còn dặn cô mua đồ sang để trổ tài nội trợ với cả nhà. Từ nấu cơm, dọn dẹp, đến cả việc pha sữa cho cu Tít cũng đều là Trâm làm. Bà Thương chỉ đứng bên cạnh chỉ đạo.

Một hai buổi còn đỡ, chứ gần một tháng khiến Trâm ngày càng đuối. Chưa kể, bà Thương còn hay gọi cô đến chở đi đây đi đó. Trâm sắp tốt nghiệp, bù đầu với việc làm luận văn mà bà cứ liên tục bắt cô chở đi. Rồi đi chơi, bà còn hay sắm này sắm nọ mà chuyên “quên ví” khiến cô khốn khổ. Tiền của Minh cho mỗi tháng cũng tốn không ít vào đồ của bà Thương.

Trâm cằn nhằn với Minh thì anh bảo cô cố gắng, mẹ vừa thử tí đã “đầu hàng” thì sao được. Minh bảo mẹ anh tốt lắm, em cứ yên tâm. Tốt đâu chả thấy, cô chỉ thấy bà Thương giỏi “hành”. Trâm ngày càng nản, cũng không biết “xả” với ai.

Minh nhìn ngày trước mẹ anh đối xử với Hoài rất chu đáo nên anh nghĩ mẹ cũng không làm khó Trâm. Nghe Trâm than thở về mẹ với mình, anh chỉ nghiêm mặt: “Em không được nói xấu mẹ anh, chưa về nhà đã thế là không được”.

mẹ chồng

Cô luôn biết ơn mẹ chồng mình đã giúp mình “giữ tổ ấm”

Đỉnh điểm có lần Minh đi công tác, bà Thương gọi Trâm sang ở cùng mấy hôm cho vui. Bà “quay” Trâm gần chết. Cả ngày mệt nhọc vì làm luận văn, rồi làm việc nhà, đêm ngủ cũng chẳng xong. Hơi một tí bà Thương kêu đau chỗ này, nhức bên kia, Trâm phải thức đến hai giờ sáng bà mới “tha” cho cô về phòng ngủ.

Hôm sau khi đang ngồi chơi trong phòng khách, Trâm thấy có rất nhiều thuốc các loại mà đợt vừa rồi Minh ở nhà cô không hề thấy. Vừa mới cầm lên, bà Thương đã hớt hải chạy ra: “Khổ quá thằng Minh lại quên thuốc trĩ với gan nhiễm mỡ ở nhà rồi, dặn nó bao lần mà đi công tác không mang theo, biết đâu có vấn đề gì thì làm theo…”.

Trâm hốt hoảng nhìn bà Thương, Minh không hề nói với cô anh mắc mấy bệnh đấy. Đương nhiên đây chỉ là bà Thương tự nghĩ ra để dọa Trâm, chứ con bà khoẻ mạnh bình thường.

Lần này thì Trâm không thể nhịn thêm được nữa, cô gọi điện cho Minh và nói một tràng những uất ức của mình. Minh vốn không hài lòng về việc Trâm hay nói xấu mẹ, giờ lại đổ vạ mình bị mấy loại bệnh linh tinh, anh cũng bùng phát. Hai người cãi nhau to, cuối cùng sau hai tháng đưa Trâm về ra mắt, anh đã chấm dứt luôn với cô tình nhân nhỏ.

Lúc này bà nháy cho con dâu thi thoảng vô tình đi qua nhà, khiến Minh trông thấy mà ngạc nhiên, hơn hai tháng mà vợ anh thay đổi quá, cô gầy đi nhiều, ngày càng xinh lên, ăn mặc cũng chải chuốt hơn.

Anh nhìn vợ mà tiếc ngẩn ngơ, biết thế ngày trước đã không vội “đá” vợ mà đến với bồ. Chỉ có Hoài mới có thể đảm đương được vai trò “con dâu” của nhà mình.

Nhưng Hoài cũng làm Minh khốn khó một thời gian trước khi đồng ý quay lại. Cô muốn Minh thấy rõ giá trị của vợ để trân trọng hơn chứ không tuỳ hứng như trước. Cuối cùng, gia đình Hoài cũng trở lại như xưa. Cô luôn biết ơn mẹ chồng mình đã giúp mình “giữ tổ ấm”.
- See more at: http://tamsudemkhuya.net/chieu-tri-nhan-tinh-thay-con-dau-cua-chong-hoan-hao.html#sthash.URUTQFMI.dpuf

Đàn bà đẹp mà không có chồng, người đời dị nghị

Chị vốn đã quan với những lời dị nghị ấy từ lâu. Vốn đã không còn bận tâm với suy nghĩ miệt thị của họ. Vì từ rất lâu rồi, chị cảm thấy, cuộc đời độc thân lại hạnh phúc biết chừng nào.

Chị đẹp, chị có công việc ổn định và tất nhiên người như chị chẳng thiếu gì đàn ông theo. Thế mà, gần 35 tuổi, chị vẫn ở vậy, chưa lấy chồng.



Những người không biết thì nói chị kén cá chọn canh, vì chưa tìm được người đàn ông giàu có nên không chịu lấy chồng. Rồi họ nói xấu sau lưng chị ‘kén cho lắm rồi bây giờ ế, chẳng ai thèm nhòm’. Có người thì lại nghĩ, chị chắc đang ngoại tình hay cặp bồ, có mối tình vụng trộm với kẻ giàu có nào đó nên mới không cần chồng con nhưng tiền vẫn tiêu rủng rỉnh. Họ đâu hay biết, chị tự lập, chị thừa sức để có tiền tiêu rủng rỉnh vì chị chỉ có một thân một mình. Với công việc của chị, chị cần gì phải bấu víu vào ai.

Có một nỗi đau mà họ mãi không bao giờ hiểu, chị vẫn chưa từng nói với ai, ngay cả bố mẹ chị. Ngày đó, chị đã đem lòng yêu say đắm một người đàn ông. Không dám nói cho bố mẹ biết vì khi đó, chị còn là sinh viên. Tình yêu thời sinh viên thật mộng mơ và đầy lãng mạn. Chị định bụng, sau khi ra trường sẽ đưa anh về ra mắt gia đình rồi tính chuyện cưới xin. Chị tự tin, anh chính là người con rể mà bố mẹ chị ao ước bao lâu nay.

 

Nhưng, số phận không mỉm cười với chị khi anh bị tai nạn và ra đi mãi mãi. Đó là nỗi đau lớn nhất đời của chị cho đến lúc này. Chị khóc ròng mấy tháng trời, người gầy teo tóp vì thương nhớ người yêu. Thời gian đó, chị phải giấu gia đình, nói là đi công tác mấy tháng trong Nam. Bố mẹ chị đâu hề hay biết, con gái của họ đã trải qua những tháng ngày khó khăn và đau khổ thế nào.

iblog.vn
Sau này, họ cứ ra sức thúc giục chị lấy chồng. Mẹ chị còn gào khóc nói rằng, chị không lấy chồng, mang nhục cho bố mẹ, thiên hạ họ dị nghị. Ban đầu chị khổ tâm lắm, những lời ấy khiến chị suy nghĩ nhiều. Nhưng lâu dần chị đã quen. Nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau mất người yêu mà chị phải chịu đựng. Bao năm qua, vì thương nhớ anh, chị không thể mở lòng với ai được. Trong giấc mơ, anh nhiều lần nói chị đi lấy chồng. Nhưng chị không thể, vì không thể lấy một người mà chị không yêu.

Chị thừa nhận có nhiều người đàn ông tốt. Người ta cũng mai mối nhiều cho chị nhưng chẳng có ai đủ để khỏa lấp được hình ảnh của anh. Chị đã yêu anh và đến bây giờ vẫn yêu và thương nhớ. Có lúc chị tuyệt vọng, chỉ muốn đi theo anh nhưng lại nghe anh nói ‘hãy sống thật hạnh phúc nhé em’. Chị đã nghĩ, xin một đứa con hoặc là nhận con nuôi và làm mẹ đơn thân, coi như đó là con của anh. Chị cũng không có ý định lấy chồng. Với chị, anh là người đàn ông duy nhất.

Bố mẹ không hiểu chị, người ngoài không biết được nỗi đau của chị. Họ tha hồ nói xấu, phỉ báng vào danh dự của chị, vậy mà chị vẫn chịu. Chị không hé răng nửa lời, không than vãn số phận hay khóc lóc cho người ta thấy hoàn cảnh éo le của chị ngày trước.

Người đàn bà câm lặng, người con gái cố nén nỗi đau của mình vào trong tim, chấp nhận tiếng xấu mà thiên hạ gieo cho mình, chỉ có mình chị làm được. Chỉ cần bố mẹ hiểu chị, chị luôn kính yêu bố mẹ, mong bố mẹ mạnh khỏe. Chị sẽ làm một người con gái tốt, sống và phụng dưỡng bố mẹ. Vậy cũng đủ. Mặc cho ai kia nói gì, lòng chị vẫn vững vàng không đổi vì một chữ chân tình.
- See more at: http://tamsudemkhuya.net/dan-ba-dep-ma-khong-co-chong-nguoi-doi-di-nghi.html#sthash.YC4PWR5A.dpuf

Nỗi lòng của những phụ nữ không muốn làm mẹ

 Nhiều phụ nữ luôn tìm mọi cách để được làm mẹ nhưng vẫn có một số khác không hề muốn sinh con. Họ thậm chí còn tìm cách triệt sản để không phải vô tình chào đón một đứa trẻ ra đời do ‘sự cố’.


Holly Brockwell, 29 tuổi, ở London (Anh) và Nina Nikoo (tên thật đã được thay đổi), ở Tehran (Iran), trên 30 tuổi, là hai gương mặt được giới thiệu trong chương trình về 100 phụ nữ gây ảnh hưởng nhiều nhất trong năm 2015 của BBC.

Họ đều không muốn thực hiện thiêng chức làm mẹ mà tạo hóa đã ban tặng cho phụ nữ.

Holly Brockwell

Holly Brockwell không muốn phải bận tâm về chuyện mang thai và đã thắt vòi trứng ở tuổi 29. Ảnh: BBC.

Là một phụ nữ, có 5 từ tôi muốn nói nhất: "Tôi không muốn có con". "Nhưng tại sao", mọi người thường hỏi lại tôi, như thể câu hỏi đơn giản là tại sao bạn lại từ chối một phần được coi là bản năng cơ bản của con người.

Thực tế là, tôi không phản đối bất cứ điều gì liên quan đến việc tạo ra một sinh linh mới. Đó là một điều xúc động và thiêng liêng. Nhưng chẳng hạn, nếu tôi nói tôi nghĩ mình không phải là một người mẹ tốt, người ta sẽ bảo "Lúc đầu ai cũng cảm thấy như vậy". Nếu tôi nói tôi không thể tưởng tượng cảnh mình sẽ chẳng có thời gian, sức lực hay tiền bạc, tôi sẽ được đáp rằng "rồi sẽ tìm được cách xoay sở". Nếu tôi muốn hiến dâng cuộc đời mình cho sự nghiệp, họ nói tôi là "ích kỷ". Dường như chẳng có lý do gì có thể chấp nhận được việc không sinh con.


Bạn sẽ nghĩ, như cách phản ứng của mọi người, rằng ai sinh con cũng đều vô cùng hạnh phúc với lựa chọn của họ. Tôi biết rõ ràng rằng điều này không đúng bởi vì nó đã xảy ra với mẹ tôi. Mẹ chẳng bao giờ giấu giếm thực tế rằng ngay từ đầu bà đã không muốn sinh con và chỉ đồng ý có con vì bố tôi khao khát được làm cha.

Câu chuyện của mẹ đã một phần khiến tôi sợ mình sẽ có lúc đầu hàng và khiến tôi cố gắng để thắt ống dẫn trứng - loại bỏ hẳn khả năng trong trường hợp nào đó tôi bị dụ dỗ phản bội lại niềm tin của mình về việc này. Sau 4 lần bị nói rằng tôi "còn quá trẻ để nghĩ đến việc thắt vòi trứng", mặc dù thực tế là chẳng có quy định về độ tuổi tối thiểu để triệt sản ở Anh, cuối cùng, tôi đã thực hiện thủ thuật này trong năm nay. Thực tế, tôi đã gặp rất nhiều cản trở trong quá trình làm thủ tục đó.

Bạn có thể tự hỏi tại sao tôi không chọn cách khác, đỡ triệt để hơn, một hình thức tránh thai chẳng hạn nhưng thuốc viên thì khiến tôi khó chịu nhiều năm và lựa chọn khác duy nhất là đặt vòng thì tôi không muốn vì từng thấy hai người gặp phải tác dụng phụ đáng sợ của nó.

Tôi không cần kiểu tránh thai có khả năng phục hồi. Chỉ cần một phẫu thuật chính kéo dài 10 phút là có thể giải quyết vấn đề và tôi không thể tin được là ở độ tuổi gần 30, vào năm 2015, tôi vẫn phải vật lộn để được làm việc này.

Chúng ta có thể chọn mang thai từ lúc 16 tuổi hay khước từ quyền làm mẹ khi 29 tuổi. Đó là quyết định của mỗi người và chỉ được coi là nghiêm túc khi phù hợp với truyền thống. Tôi thì chưa bao giờ là một người truyền thống. Tôi vừa bắt đầu xây dựng một trang mạng công nghệ cho những người phụ nữ - tôi tự hào nói rằng nó là "đứa con" duy nhất tôi từng có.

Holly Brockwell và một người cháu. Ảnh: BBC.

Nina Nikoo

Tôi nghĩ mình rất may mắn khi là một người phụ nữ nhưng không như nhiều chị em khác, tôi chưa bao giờ muốn làm mẹ. Tôi luôn nghĩ sẽ là tội ác khi mang một đứa trẻ bạn không muốn vào thế giới này.

Tôi làm việc chăm chỉ để gây dựng công ty riêng. Hiện tôi có 6 nhân viên và thấy cực kỳ hài lòng về công việc. Một vài người nghĩ tôi ích kỷ, tôi không biết, có lẽ vậy. Nhưng dù cho người ta nghĩ gì, tôi không thể từ bỏ một giấc mơ ấp ủ bao năm giờ mới thành hiện thực của mình.

Bố mẹ tôi đã sốc khi nghe chuyện tôi không muốn có con. Họ vẫn mang chủ đề này ra nói bất cứ khi nào tìm được cơ hội. Và không chỉ có họ, các thành viên gia đình khác cũng cố gắng thuyết phục rằng tôi đang mắc sai lầm. Tôi nhớ trong năm đầu tiên sau khi mình cưới - khoảng 10 năm trước, người ta rất dễ bị phán xét. Mọi người thậm chí còn cho rằng tôi hoặc chồng mình bị vô sinh và chúng tôi che giấu điều đó. Hiện giờ họ ít bận tâm hơn đến chuyện này nhưng bố mẹ tôi thì vẫn kiên định. Bố nói một ngày nào đó, phần sinh học trong tôi sẽ khiến tôi muốn có con. Lần khác, mẹ chải tóc cho tôi và bảo bà rất buồn rằng tôi sẽ không bao giờ trải nghiệm điều bà đã có. Giống như bố tôi, mẹ nghĩ tôi sẽ thay đổi ý định.

Mức độ không muốn có con có khuynh hướng cao nhất ở các vùng thuộc phía Bắc/Nam châu Âu và Đông Á, thấp nhất ở Đông Âu và một số vùng thuộc Nam châu Âu và Trung, Tây Á.

Tình trạng không có con có vẻ liên quan tới trình độ học vấn - ở Thụy Sỹ khoảng 21% số phụ nữ tuổi 40 là không con nhưng tỷ lệ này lên tới 40% với những chị em đã tốt nghiệp đại học.

Thực tế là nhiều bạn bè của tôi cũng không sinh con, ngay cả khi họ đã kết hôn nhiều năm. Có con là một trở ngại cho những phụ nữ có học vấn tại Iran. Nó có nghĩa là bạn không thể tập trung vào công việc của mình, sự tự do của bạn sẽ bị giới hạn và nếu hôn nhân không thành công, cơ hội để bạn tìm được chồng khác là rất thấp.

Đừng đánh giá sai tôi. Tôi yêu trẻ con. Tôi rất kiên nhẫn và có thể dễ dàng dừng lại để dành thời gian chơi với trẻ - miễn là chúng không phải con tôi. Khi thấy một em bé đang níu cổ mẹ nó, tôi cảm thấy thật bức bối. Tôi hạnh phúc vì mình không phải là người mẹ ấy.

Tôi đã nói với chồng rằng tôi không muốn có con và anh ấy có vẻ chấp nhận việc này. Nhưng đôi khi, nhìn cách anh chăm chú quan sát bọn trẻ, tôi hiểu anh muốn làm cha nhưng vẫn tôn trọng quyết định của tôi. Thuyết phục bố mẹ anh vẫn vô cùng khó. Dù vậy, tôi đã nghĩ về việc đó mỗi ngày. Tôi ước có thể tìm được cảm xúc muốn được làm mẹ trong chính con người mình. Tôi đợi ngày mình thay đổi, mặc dù có vẻ như nó sẽ chẳng xảy ra.

Gửi em, cô gái cặp bồ với chồng chị…!

Không phải chị không biết em đang cặp kè với chồng chị nhưng chị im lặng, bởi vì anh ta chẳng đáng một xu trong cuộc đời chị và cũng chẳng còn vị trí trong cái gia đình mà hơn mười năm qua chị cố gắng xây dựng này.
 


Bởi thế, dẫu cho anh ta có tay trong tay với em hay đang từng ngày chứng minh mình là một người đàn ông tuyệt vời để em tự hào thì chị cũng chẳng bận tâm thêm nữa.

Với người đàn bà mà nói, việc chồng phản bội là một nỗi đau lớn lắm. Em cứ thử hình dung như bây giờ em đang hạnh phúc với chồng chị, chỉ cần một lời nói vô tâm của anh ấy, em có thể hờn dỗi, khóc lóc thậm chí là đau khổ đến thế nào thì những người vợ bị phản bội như chị người ta đau gấp cả trăm, vạn lần như thế. Huống hồ, chị và anh ta đến với nhau từ hai bàn tay trắng, lập nghiệp, nuôi con…So với những tháng ngày yêu đương mộng mơ của em, chị và anh ta có nhiều cái gắn bó hơn gấp bội. Nhưng chị không níu kéo khi biết anh ta phản bội mình bởi vì chị hiểu, người như thế, nên tống ra khỏi cuộc đời càng sớm càng tốt, giữ lại, chỉ nhọc lòng.


Chị là mẹ của hai đứa con chứ không phải là cô gái mới lớn như em nên khi quyết định buông tay chồng nghĩa là chị đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều. Em mất đi người yêu chỉ là mất đi một gã hay tặng em những lời phỉnh nịnh, ong bướm, một gã đón đưa em khi tan tầm, tặng quà em ngày lễ Tết, đưa em đi chơi và hãnh diện với thiên hạ. Nhưng với người vợ, người mẹ như chị, mất đi một người chồng là mất đi trụ cột trong nhà, mất đi cha của những đứa con mình.

Gửi em người con gái đi cặp bồ với chồng chị

Đối với chị, cuộc sống hôn nhân gia đình với anh ta đã chết từ rất lâu rồi trước khi có sự xuất hiện của em

Thế nhưng, một khi đã trở thành gã đàn ông vô tác dụng, làm khổ vợ, khổ con, phụ nghĩa quên tình thì người chồng đó không có còn hơn. Từ khi biết anh ta ngoại tình, bỏ lại sau lưng người vợ bao năm vất vả cùng anh ta, chị bỗng thấy đời nhẹ tênh. Giống như thể đau vì cắt được cái mụn nhọt, tức tối nhất thời nhưng loại bỏ nỗi đau mãi mãi về sau. Lúc này, chắc em hả hê lắm. Em nghĩ em thắng chị, vì em trẻ hơn, đẹp hơn… Em chẳng sinh con cho anh ta mà chỉ cần em ới một tiếng là anh ấy sẵn sàng bỏ vợ, bỏ con chạy theo em…Ừ thì đúng là em thắng thật! Em thắng trong cuộc đua chỉ có mình em tham dự, bởi vì ngay từ đầu, chị đã đứng lại để mình em tiến về phía trước.

Khi em giành được chồng chị, mà nói đúng hơn là nghiễm nhiên có chồng chị mà chẳng phải tranh giành, em cứ thoải mái mà tận hưởng niềm hạnh phúc mà em đang có nhé. Chẳng biết, niềm hạnh phúc ấy của em kéo dài được bao lâu, nhưng chị thật tình mong em không phải một ngày nào đó rơi vào hoàn cảnh như chị lúc này. Chị chưa từng nói với em bất cứ lời nào kể từ khi em cặp bồ với chồng chị. Lời cuối cùng chị muốn nhắn nhủ tới em. Chiếm được người đàn ông mà người đàn bà khác ném ra khỏi đời mình, có sướng khổ gì, mong em ráng chịu.

Chồng oánh thuốc mê để cưỡng vợ mỗi đêm

 Sau 7 năm kết hôn, người vợ cảm thấy những chuyện kỳ lạ xảy đến với mình mà không thể nhớ nổi. Lúc thì cô tỉnh dậy với viên thuốc trong miệng, lúc thì quần áo bị lột sạch….

Trên tờ Time mới đây, Mandy Boardman đã kể lại câu chuyện đau lòng có thật của mình khi phải chịu đựng sự hành hạ của người chồng bệnh hoạn trong nhiều năm.



Mandy Boardman hiện đã có hai con và là chủ một doanh nghiệp ở bang Indiana (Mỹ).

‘Câu chuyện của tôi bắt đầu giống như rất nhiều những người bình thường khác. Tôi có một mối tình bốc đồng, lãng mạn và kết hôn với người đàn ông mà tôi hết sức tin tưởng. Vài năm đầu, chúng tôi đã có một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc. Nhưng sau đó mọi thứ bắt đầu thay đổi, chúng tôi dần xa cách. Cuộc sống của mỗi người dường như bị nuốt chừng bởi hàng núi công việc mỗi ngày: chăm sóc con cái, học hành, công việc, thể thao...

Bảy năm sau khi kết hôn, tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và có vấn đề với trí nhớ. Có những chuyện hết sức kỳ lạ xảy đến với mình nhưng tôi không tài nào nhớ nổi. Một đêm, tôi tỉnh giấc với một viên thuốc đang tan trong miệng. Tôi nhớ rằng mình không dùng bất cứ loại thuốc nào và điều đó làm tôi rất băn khoăn. Một đêm khác, khi thức dậy, tôi thấy quần áo của mình bị lột sạch. Thực sự rất khó hiểu vì rõ ràng tôi luôn mặc quần áo khi lên giường đi ngủ. Tôi bắt đầu lo lắng và đã nghĩ rằng mình bị mộng du.

Nhiều lần, tôi cảm giác thấy một vị đắng rất khó chịu trong miệng như kiểu mình đang ngậm một viên aspirin vậy. Một thời gian sau này, tôi bắt đầu phát hiện ra rằng đồ uống của mình cũng có vị kỳ lạ đó. Tôi đã hoang mang và nghĩ rằng sức khỏe mình đang gặp nguy hiểm.

Một đêm, tôi tỉnh giấc và thấy chồng mình đang đứng bên cạnh với một chiếc đèn pin chiếu vào mặt tôi, một tay cầm thứ gì đó. Khi vội vã bỏ đi, anh ấy đã cố giấu thứ gì đó dưới đệm. Tôi lục ra và thấy dưới đệm một lọ chất lỏng. Tôi hỏi chồng và anh ấy thừa nhận rằng đã hòa tan hai loại thuốc cho tôi ngủ nhiều hơn. Tôi bối rối đề nghị chồng mình chấm dứt việc này và anh ấy hứa dừng lại.

Sau đó vài năm, tôi vẫn thấy anh ấy dùng chất lỏng màu trắng đục ấy để pha vào đồ ăn, thức uống của tôi. Tôi gay gắt phản đối, thậm chí cầu xin nhưng anh ấy giải thích chỉ đang làm những gì tốt nhất cho tôi.

Chị Mandy Boardman từng bị chồng cưỡng hiếp trong nhiều năm. Ảnh: Time.

Một ngày nọ, chồng tôi để quên điện thoại cầm tay ở nhà. Cảm thấy nghi ngờ vì có gì mờ ám, tôi quyết định mở máy điều tra. Và tôi đã tìm được một thứ khiến cuộc đời tôi thay đổi mãi mãi: những đoạn băng ghi hình cảnh chồng làm "chuyện ấy" với tôi được chính tay anh quay lại. Trong 3 đoạn băng ấy, nhìn tôi giống như hôn mê. Tôi hoảng sợ cùng cực.

Tại sao tôi lại không hề biết rằng chuyện đó đã xảy ra với mình? Làm thế nào mà tôi không thể tỉnh dậy trong khi chuyện này diễn ra? Tôi đã không thể tỉnh dậy bởi những viên thuốc ngủ mà chồng đã tiêm vào người mình vô số lần trước đây. Tôi bối rối, sợ hãi và vô cùng bất an.

Khi tôi đưa cho chồng mình xem một đoạn băng ghi hình ấy, anh ta tỏ thái độ như là mình không hề làm sai điều gì. Anh ta thậm chí còn nói rằng sẽ chẳng có ai tin vào những lời nói điên rồ của tôi và điều đó chỉ khiến tôi xấu hổ.

Tôi quyết định ly hôn và anh ta chuyển đi. Tôi bắt đầu xây dựng lại cuộc sống của mình. Nhưng ngay cả như thế, tôi vẫn cảm thấy mình đã phải chịu đựng những điều vô cùng kinh tởm. Tôi đã cố gắng xóa sạch những cảm xúc như thế ra khỏi đầu bằng cách đọc sách, hoạt động nhóm và thường xuyên gặp một chuyên gia tư vấn tâm lý.

Đến một ngày nọ, con trai và con gái tôi đến chơi với bố của chúng. Con trai tôi chỉ ghé qua một lát vì bận đi học. Còn con gái tôi sẽ ở lại một mình với cha của nó. Cảm giác mất an toàn một lần nữa sống lại trong tôi. Tôi nhận ra rằng những gì chồng tôi đã làm với tôi thực sự trái với đạo đức, luân lý. Và nếu anh ta đã có thể làm được một điều gì đó khủng khiếp nhường ấy với vợ của mình thì cũng có thể lặp lại với bất kỳ ai, kể cả là con gái. Đó cũng là lúc tôi biết rằng mình phải nói ra sự thật này.

Tôi đã giao lại đoạn băng ghi hình và kể lại câu chuyện của mình cho cảnh sát. Trong 3 năm sau đó, tôi đã phải chiến đấu chống lại anh ta ở tòa án hình sự vì hành vi ghê tởm của anh ta, cũng như ở tòa án dân sự cho quyền chăm sóc các con.

Cuối cùng, vào mùa xuân năm 2014, phiên tòa đã kết thúc. Chồng tôi đã bị kết tội hãm hiếp và thực hiện hành vi lệch lạc về tình dục. Cuối cùng, tôi cũng được trả tự do, thoát khỏi đám mây đen của lạc thú đáng sợ của chồng cũ. Tôi đã nghĩ người đàn ông đó sẽ không thể có thể còn làm tổn thương tôi hay con tôi được nữa.

Nhưng chỉ hai tuần sau phiên toà xét xử, mặc dù anh ta bị kết án 6 tội nhưng vẫn không phải ở tù bất cứ một ngày nào. Thay vào đó, anh ta sẽ chỉ bị quản thúc tại nhà, có thể sống đường hoàng bên ngoài thay vì trong tù. Các thẩm phán đã tới gặp tôi và nói rằng có thể tôi đã lấy phải một người chồng không bình thường nhưng anh ta lại là một người cha tốt và tôi nên "tha thứ cho anh ta".

Xin lỗi ngài thẩm phán, đó là hành vi của một kẻ tội phạm. Tôi đã bị hủy hoại cả về thể chất lẫn tinh thần. Tôi không thể nào tin được rằng một thẩm phán có thể hủy hoại tất cả hy vọng của tôi vào công lý. Tôi gần như suy sụp và cố gắng giữ niềm tin là mình có thể vượt qua biến cố này và sống một cuộc sống bình thường.

Hai tháng sau, chồng cũ của tôi lại tái diễn những hành vi bạo lực ấy với một người khác và cuối cùng cũng phải vào tù. Lần này, bản án dành cho anh ta là 5 năm.

Tôi kể câu chuyện của mình ra để cảnh báo về vấn đề cưỡng bức hôn nhân. Trường hợp của tôi gây ra nhiều tranh cãi về mặt luật pháp. Nhưng như chính câu chuyện của tôi vừa kể cho bạn, nếu không có sự tự nguyện trong các mối quan hệ thì nó cũng đồng nghĩa với hiếp dâm.

Cho đến bây giờ, tôi đã cố gắng sống và suy nghĩ tích cực mỗi ngày. Tôi muốn thay đổi cách mà mọi người vẫn thường quan niệm về cưỡng bức trong hôn nhân. Tôi muốn những người phụ nữ đồng cảnh ngộ với mình có đủ can đảm để đứng lên tố cáo những kẻ cưỡng bức mình và bắt chúng phải trả giá cho hành động ghê tởm ấy.’

'Cái kết của cuộc tình 15 năm'

 'Thử thách phụ nữ lúc người đàn ông của họ nghèo nhất. Thử thách đàn ông lúc người đàn bà của họ xấu nhất'.

"Người bạn của chồng tôi vừa kết thúc cuộc hôn nhân 15 năm của anh ấy trong im lặng, không ầm ĩ, không hề thông báo đến bạn bè.



Chỉ là một ngày đẹp trời bỗng Facebook cũ biến mất, một Facebook mới của anh ấy gửi lời mời kết bạn với tôi và ảnh đại diện được chụp cùng với người phụ nữ khác, đẹp hơn, sexy hơn.

Vậy thôi, chẳng nhắc thêm về người phụ nữ thứ ba chen vào giữa, không trách móc người mới giật chồng, không bàn tán ai đúng ai sai, chị kể: 'Thực ra giữa họ cũng chưa thể gọi là hôn nhân bởi còn thiếu một đám cưới và một mảnh giấy đăng ký kết hôn. Cái họ có chỉ là 15 năm đồng cam cộng khổ. Họ của lúc đó 17 tuổi chẳng có gì trong tay, chỉ có tình yêu và nhiệt huyết tuổi trẻ.

Thế rồi sau 15 năm họ có trong tay một tổ ấm hai thiên thần nhỏ mà như ông bà mình nói là có nếp có tẻ. Họ có trong tay cơ sở kinh doanh vốn đầu tư triệu đô. Họ từ Canada đến London thăm chúng tôi vài ngày và đi châu Âu trong vài tuần để kỷ niệm 15 năm năm yêu nhau'.

Vậy nhưng, 15 năm chung sống và hai đứa trẻ không phải là tất cả cuộc sống của người đàn ông ấy, không đủ để níu chân anh ta, và 'cuộc đời chẳng ai biết được chữ ngờ', người đàn ông sẵn sàng từ bỏ gia đình nhỏ để chạy theo tiếng gọi của tình yêu, một cô gái trẻ hơn đẹp hơn, một cách chóng vánh.

Anh ấy vẫn là chủ của cơ sở kinh doanh, để lại căn nhà cho vợ cũ và hai con để đến với người mới. Hẳn là anh ấy sẽ không để vợ cũ phải nhọc nhằn, con cái phải thiếu thốn. Và anh ấy có lẽ nghĩ rằng đã làm tròn trách nhiệm.

Anh ấy cho con trai đi chơi và chụp ảnh tình cảm với người đàn bà mới của bố. Nếu người ta nhìn vào sẽ tưởng rằng họ là một gia đình hạnh phúc. Riêng tôi chỉ thấy xót xa cho đứa bé ngây thơ không biết nụ cười của ba người họ đã giết chết trái tim mẹ nó.

Sự bù đắp về vật chất không thể nào đủ, bởi người đàn bà 33 tuổi với hai đứa con cùng một trái tim tổn thương sẽ biết bắt đầu lại từ đâu? Có sự bù đắp nào lấp đầy được? Nếu có thể hãy trả lại họ của ngày chưa yêu anh, trả lại những năm tháng hy sinh để anh có ngày hôm nay, trả lại tuổi xuân và trái tim đầy nhiệt huyết. Những điều đó anh có dùng cả cuộc đời cũng không trả được.

Đàn ông khi đã có chút địa vị lại ngu xuẩn nghĩ rằng người vợ tào khang chỉ là nghĩa, cho đến gặp người mới họ mới thực sự biết thế nào là yêu. Có thể họ không ngu nhưng họ lấy đó làm lý do bào chữa cho việc làm tội lỗi mà có thể trong lòng họ cũng không thể tự tha thứ cho mình.

Người ta nói: 'Thử thách phụ nữ lúc người đàn ông của họ nghèo nhất. Thử thách đàn ông lúc người đàn bà của họ xấu nhất'. Điều đó đúng nhưng đến cả điều đúng đắn đó cũng mang theo sự thiệt thòi lớn cho phụ nữ. Bởi người phụ nữ dám ở bên đàn ông lúc họ nghèo chưa chắc đã được đối xử tử tế khi trở nên xấu xí.

Bởi vậy phụ nữ cần phải quan tâm giữ gìn nhan sắc triệt để, có kinh tế độc lập và phải yêu bản thân mình hơn người đàn ông bên cạnh. Và phải dạy cho đàn ông biết rằng không có người phụ nữ nào tự nhiên đầu bù tóc rối hay càu nhàu. Trước khi làm vợ anh họ cũng là cô gái 20 trẻ trung năng động.

Và đàn ông phải nhớ một điều nếu tình yêu đích thực của anh gặp anh vào lúc anh đã già đã yếu thì liệu nó có chịu khổ cùng anh? Hay vội vàng vén váy theo thằng khác.

Nếu có ngày người đàn ông của mình muốn hạnh phúc với người khác thì hãy bình tĩnh nói với con đó là: 'Em ơi, ăn nhau lúc mới, thời ngon lành thì chị dùng rồi. Tiền bạc trong tay chị nếu em yêu anh ấy thì em chỉ có anh ấy thôi'".

'Còn muốn làm vợ thì phải im lặng để tao cặp bồ'

 “Còn muốn làm vợ thì phải im lặng để tao cặp bồ”, chị Nguyễn Thị B nghẹn ngào kể lại câu nói của người chồng vũ phu khi hắn túm tóc, đập đầu chị vào cột điện.



Cho vợ ‘ăn đòn’ không vì lý do gì

Cách đây vài năm, tôi gặp chị Nguyễn Thị B (SN 1968, quê ở thôn Thiện, xã Bảo Sơn, huyện Lục Nam, Bắc Giang) khi chị tìm đến các cơ quan báo chí để tố cáo người chồng vũ phu.

Chị B lúc ấy gương mặt đầy thương tích khiến ai nhìn cũng cảm thấy xót xa. Không kìm nén nổi những giọt nước mắt tủi phận, chị B nghẹn ngào:“Tôi không nhớ đã bao nhiêu lần mình phải đi cấp cứu ở bệnh viện. Tất cả đều do những trận đòn của chồng chứ không phải vì tôi bị bệnh tật gì”.


Rồi chị kể về cuộc hôn nhân bất hạnh của mình với người chồng tàn bạo, đánh chị nhiều lần thập tử nhất sinh.

Chị B cho biết: “Thời trẻ, tôi cũng là một người con gái ưa nhìn, hiền lành nên được nhiều người theo đuổi. Rồi tôi lấy chồng nhưng lần đó không hạnh phúc nên ly hôn. Sau đó, tôi đến với một người đàn ông cũng có hoàn cảnh giống mình.

Chị B (huyện Lục Nam, Bắc Giang) tâm sự cùng PV.

Anh ta có vợ và hai con nhưng đã ly hôn. Tôi nghĩ thôi thì rổ rá cạp lại nên cùng anh ta đi đăng ký kết hôn rồi lặng lẽ về ở với nhau, không đình đám cỗ bàn, không rình rang chúc tụng.

Tưởng chừng may mắn sẽ đến với tôi trong cuộc hôn nhân tiếp theo này nhưng không ngờ nỗi bất hạnh của cuộc đời vẫn chưa chịu buông tha tôi”.

Góp gạo thổi cơm chung chưa được bao lâu thì người đàn ông này lộ rõ bản tính cục cằn, thô lỗ. Chị luôn phải hứng chịu những trận đòn từ chồng mỗi khi làm gì không hợp ý, dù là chuyện nhỏ nhất.

Vì làm cai thầu xây dựng nên chồng chị thường xuyên vắng nhà. Khi chị bụng mang dạ chửa, vật lộn với những cơn nghén khốn khổ thì cũng là lúc chị biết tin người đàn ông đầu gối tay ấp của mình cặp bồ với một phụ nữ khác. Biết chuyện, chị đau đớn khôn cùng. Nhưng vì hạnh phúc gia đình và nghĩ đến đứa con trong bụng nên chị đã lần mò lên tận chỗ chồng làm để khuyên can, mong anh nghĩ lại. Cay đắng thay, chồng chị không những không thừa nhận lỗi lầm mà còn đánh đuổi chị trước mặt bao người.

Chị B cho biết: “Ra khỏi nhà thì thôi, về đến nhà là anh ta đánh tôi vô tội vạ. Trong mắt anh ta, tôi như cái gai vậy. Nhiều khi, chẳng vì lý do gì, anh ta cũng cho tôi “ăn đòn”.

Có lần, đang ngủ, nghe tiếng con khóc nhiều khiến hắn tỉnh giấc. Không nói không rằng, hắn lao vào giường túm tóc tôi lôi xuống đất, đấm, đạp không thương tiếc. Sau trận đòn vô cớ ấy, mấy hôm liền tôi phải nằm một chỗ với khuôn mặt tím tái, ai hỏi thăm cũng không dám nói sự thật. Tôi chỉ nói dối là bị cảm nên ngã không đi lại được”.

Giai đoạn đó, những trận đòn cứ đổ vào đầu chị ngày một nhiều hơn. Không chỉ dùng tay chân, mà sẵn có thứ gì là chồng chị lại phang túi bui. Lúc thì tuýp sắt, lúc thì vỏ chai bia. Có lúc, hắn túm tóc, đập đầu chị vào cột điện chỉ vì lý do: “Còn muốn làm vợ thì phải im lặng để tao cặp bồ”.

Chị B ra trạm y tế xã như đi chợ vì thương tích từ những lần thượng cẳng chân hạ cẳng tay của chồng. Tủi nhục là vậy nhưng chị vẫn cắn răng chịu đựng không dám kêu than nửa lời vì muốn níu giữ cho mình mảnh hạnh phúc vá víu ấy. Hơn nữa, vì nghĩ “xấu chàng thì hổ ai” nên chị cứ cố nín nhịn, chịu nhục.

Mang con cho vợ cũ nuôi

Những ngày tháng cố cắn răng chịu đựng đau đơn, tủi phận với hy vọng giữ được gia đình để con chị có không phải chịu cảnh cha mẹ chia lìa. Nhưng rồi một lần, khi phải chịu trận đòn khủng khiếp tới mức tay bị gãy, tóc bị cắt lởm chởm, toàn thân bầm dập, tím tái… chị B đã quyết đứng dậy “bật chồng”.

Giọt nước đầy thì tràn ly, chị quyết định gửi đơn ra chính quyền tố cáo hành vi bạo hành của chồng. Sau lần ấy, anh ta bị nhắc nhở, phạt hành chính nhưng tâm tính vẫn không thay đổi. Ấm ức, xấu hổ vì nghĩ bị vợ bêu rếu, tố cáo, mỗi ngày, gã chồng vũ phu lại hành hạ chị nhiều hơn.

Sau lần đó, chị B xin ở nhờ nhà một người bạn để làm ăn buôn bán qua ngày. Những tưởng chuỗi ngày đau đớn đã qua nhưng nào ngờ chồng chị B vẫn theo dõi nhất cử nhất động của chị. Anh ta tiếp tục tìm đến để hành hạ chị. Có lần, anh ta đến đập phá đồ đạc, đánh chị đến ngất xỉu, phải đi nằm viện nhiều ngày.

Sau đó, chị B đã nhiều lần nhờ chính quyền can thiệp nhưng cũng chỉ nhận được sự im lặng. Không thể tiếp tục chung sống với người chồng vũ phu, chị đã gửi đơn đến tòa án xin ly hôn. Hơn một năm sau ngày gửi đơn, chị vẫn chưa nhận được hồi âm của tòa án.

Ác độc hơn, gã chồng vũ phu còn tìm cách ly gián tình mẹ con. Anh ta đem đứa con gái mà chị dứt ruột sinh ra về nhờ vợ cũ nuôi. Chị thương con gái, mới 2 tuổi đã phải xa mẹ. Rồi những lần xuống thăm con, chị lại phải đối mặt với chồng, với những cơn thịnh nộ sẵn sàng ập xuống đầu bất cứ lúc nào. Ai cũng khuyên chị không nên xuống thăm con nữa, nhớ thì cố mà chịu nhưng cảnh mẹ con chia lìa khiến chị không kìm lòng được.

“Bây giờ tôi không còn được ở căn nhà cũ nữa. Anh ấy giành quyền giữ chìa khóa nên tôi không thể về lấy bất cứ đồ đạc gì. Anh ta đưa vợ cũ về đó chung sống. Cứ nghĩ đến cảnh chồng cùng với người vợ cũ sống hạnh phúc trong chính căn nhà mà mình gây dựng, tôi lại xót xa”, Chị B buồn bã.

Phải mất gần 2 năm từ ngày nộp đơn, việc ly hôn của chị B mới được giải quyết. Chị đã được giải thoát khỏi người chồng vũ phu. Chị chia sẻ, “Tôi đã phải rất vất vả mới giành được quyền nuôi. Bây giờ hàng ngày tôi chạy chợ, buôn bán nên kinh tế cũng dần ổn định”.

Chị B tâm sự: “Sau hai lần đổ vỡ, chị cảm thấy sợ cuộc sống hôn nhân em ạ. Giờ đây chị cảm thấy hài lòng với cuộc sống hiện tại. Làm ăn nuôi con khôn lớn, tuy một mình vất vả nhưng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều”.

'Con có mẹ rồi, để mẹ nhường bố con cho em ấy!'

 ‘Ừ thì thôi, con có mẹ rồi, để mẹ nhường bố con cho em ấy. Mẹ thương đứa bé đó. Nó không có tội, con ạ! Bây giờ ước nguyện của mẹ có thêm em cho Bum đã thành, nhưng người mang bầu không phải là mẹ!’.

Thông thường, khi một người vợ bắt quả tang chồng ngoại tình với cô gái khác đều sẽ làm ầm ầm lên, chửi mắng, thậm chí đánh ghen dã man. Thế nhưng, người vợ trong câu chuyện này có cách ứng xử hoàn toàn khác khi đón nhận tin sốc.



Cô không la hét, làm rùm beng mọi chuyện lên mà tỏ ra bao dung đối với chồng và cả người tình của chồng. Đó là Facebooker Tiểu Mai. Sau khi chia sẻ câu chuyện của mình, Mai đã nhận được rất nhiều sự quan tâm và động viên từ cộng đồng mạng.

Đoạn chia sẻ đầy nước mắt của người vợ trẻ khi phát hiện chồng ngoại tình.

Nói về tính xác thực cũng như thông tin cho rằng Tiểu Mai bịa chuyện câu view, chia sẻ với một tờ báo điện tử, bà mẹ trẻ 9x cho hay: "Có nhiều ý kiến trái chiều nói mình tăng like, tăng view nhưng mình không quan tâm đâu, vì đó là câu chuyện thật. Facebook cá nhân bán hàng có nghĩa là không được viết điều riêng tư lên Facebook? Chắc phải không bán hàng online thì muốn kêu than gì cũng được?

Mình chỉ quan tâm con mình no đủ, mình sống vui vẻ và nhẹ nhàng, vậy thôi. Ai chia sẻ, ai quan tâm mình mặc kệ! Mình không cổ xuý cho cái phong trào single mom (làm mẹ đơn thân). Phải có lúc bạn như tôi gần 3 năm trời bạn mới hiểu được! Còn bán hàng câu view? Liệu người ta nhìn một cái status nhiều like là họ sẽ tới mua hàng ầm ầm không?".

 

Nguyên văn đoạn chia sẻ của người mẹ trẻ có chồng ngoại tình:

“Con ạ! Mẹ không giữ được bố cho con nữa rồi, khổ thân con. Lỗi tại mẹ, con ạ! Lỗi tại mẹ chưa đủ đẹp, chưa đủ xinh, chưa đủ đáp ứng được nhu cầu của bố con, chưa đủ mềm nắn rắn buông.

Bố con ấy mà, nghiện ngập đá đấm. OK. Mẹ bỏ qua! Nhưng thật sự cái chuyện làm cho con gái nhà người ta chửa ễnh ra mà không dám nhận thì mẹ không chấp nhận được con ạ.

Con biết không, hôm nay mẹ đã dùng thuỷ tinh cứa vào người bố con, căn bản, mẹ sợ quá, mẹ không biết phải làm gì? Bố con chảy rất nhiều máu! Mẹ sợ và còn chẳng dám nhìn thẳng vào mắt người đàn ông đó con ạ! Mẹ hận đến tận xương tuỷ, hận bố con đến tận xương tủy...

Trong tin nhắn điện thoại bố con gửi cho cô kia, bố nói: 'Không muốn bỏ đứa bé. Thật sự chồng không muốn bỏ'. Ừ thì thôi, con có mẹ rồi, để mẹ nhường bố con cho em ấy. Mẹ thương đứa bé đó. Nó không có tội, con ạ!

Bây giờ ước nguyện của mẹ có thêm em cho Bum đã thành, nhưng người mang bầu không phải là mẹ!

Bà mẹ trẻ 9x cùng con trai. Ảnh: FB.

Gọi điện cho cô gái kia, mẹ rất thương, vì tại người đàn ông Sở Khanh kia nói dối là đã ly dị vợ, trong khi xe mẹ tích cóp mẹ mua, áo mà hắn mặc để đi với cô ấy cũng là mẹ mua.

Mẹ không ghen tuông đâu, vì mẹ đã bị bố con phản bội không biết bao nhiêu lần rồi. Cô gái đó xin mẹ đừng ly dị bố, cô ấy xin lỗi mẹ, mẹ chỉ nói: "Nếu em không nuôi được đứa bé thì đẻ nó ra rồi để chị nuôi, vì chị rất muốn có thêm một đứa bé làm em của Bum, chứ quay lại với người đàn ông đó thì không thể, em không cần phải xin lỗi, vì lỗi không phải là em".

Và thế là hết, duyên nợ của bố và mẹ đã trả hết. Chỉ xin lỗi là không giữ được một gia đình trọn vẹn cho con. Cô gái đó không biết gì cả và đang mang bầu. Còn mẹ, chỉ còn con là lãi thôi!”.

Thiếu nữ trẻ dễ rơi vào 'bẫy yêu' của đàn ông lớn tuổi

 Sự ổn định về kinh tế, trưởng thành trong cách ứng xử là một loại "bùa yêu" của đàn ông lớn tuổi dễ đốn gục các thiếu nữ trẻ nhất.



Các nhà nghiên cứu tâm lý, hôn nhân gia đình đã liệt kê một số chiêu mà "trâu già" hay sử dụng để cưa "cỏ non" là họ luôn thể hiện sự sẵn sàng và cam kết. Sự ổn định về kinh tế, trưởng thành trong cách ứng xử là một loại "bùa yêu" dễ đốn gục các thiếu nữ trẻ nhất. Lúc tán tỉnh, họ sẽ hay nói những câu khen ngợi, làm các cô gái trẻ tự tin vào bản thân. Họ cũng rất giỏi trong việc vẽ ra những điểm hòa hợp "định mệnh" giữa bạn với họ.

Có những câu các anh này thường hay nói là: Em là cô gái xinh đẹp, là người hiểu anh nhất, cuộc sống gia đình anh như địa ngục, vợ chồng anh không còn tình cảm với nhau, anh đã cố gắng kiềm chế nhưng không lúc nào thôi nghĩ về em...

 

Gặp Thu An trong một ngày đông Hà Nội. Sau hơn 2 năm biệt tích với bạn bè, cô đã trở lại đúng là cô gái xinh xắn, tràn trề sức sống ngày nào, khác hoàn toàn với vẻ ủ dột trong thời gian yêu người đàn ông lớn tuổi từng bỏ vợ. An kể, lúc mới vào đại học, cô có khá nhiều người theo đuổi. Có anh đêm nào cũng ôm đàn ghi ta trước phòng ký túc đệm hát "Triệu đóa hồng", có anh ngày nào cũng bám dai như đỉa từ trường về ký túc xá và ngược lại... Tuy vậy cô không phải là người dễ yêu. Lúc nào An cũng tâm niệm sẽ yêu chỉ có một tình đầu và cũng là tình cuối. Thế nhưng, đời không nói trước được điều gì.

An học ngành công tác xã hội. Đầu năm thứ 3 khi đi liên hệ thực tập, cô quen người trưởng phòng ở đó. Ngay lần đầu gửi email kế hoạch thực tập, anh ta đã chủ động liên hệ lại, mời cô đi uống nước. An tặc lưỡi nghĩ để việc thực tập ổn thỏa, uống nước ngay cổng trường, đông người qua lại, sẽ chẳng thể có chuyện gì xảy ra. Cô không thể ngờ "ma lực" của đàn ông lớn tuổi lại mạnh mẽ đến vậy.

"Anh ấy từng trải nên biết những cô gái trẻ như tôi thích thứ gì, cần gì, từ những điều nhỏ nhặt nhất cũng đoán ra được. Ví như những lần đón tôi đi chơi, anh ấy luôn gạt cái để chân xe máy phía sau. Khi đi bộ trên đường thì luôn để tôi đi bên phải, hướng bên trong. Lúc đi ăn sẽ lau bát đũa và cả chỗ cho tôi tì tay nữa. Sau hôm đầu đi ăn, đến hôm thứ hai anh ấy đã biết tôi thích ăn gì, không thích gì. Tôi ngạc nhiên khi lần ấy anh ấy gọi một bát phở không hành, không mỳ chính cho tôi, điều mà tôi chưa từng nói cho anh biết", An kể.

Món quà đầu tiên anh ta tặng An là một đôi xăng đan màu cam hồng. Vài ngày sau anh lại tặng một chiếc váy rất nhẹ nhàng và có cách lập luận khiến cô không thể chối từ. Sau hai món quà, trong đầu An bắt đầu nhen nhóm suy nghĩ rằng từng có vợ con không phải là lỗi và anh ta ly hôn lỗi là do vợ ngoại tình.

"So với các nam sinh viên xung quanh suốt ngày chí chóe thì tự nhiên người đàn ông này mang đến cho tôi cảm giác được chiều chuộng, bao bọc. Kinh tế họ cũng ổn định, biết dùng tiền đúng lúc để chiều lòng phụ nữ. Chỉ sau hai tháng quen nhau, ba tháng theo đuổi, đến năm tháng thì tôi đã đổ rồi", An kể.

Ban đầu bạn bè khuyên can, bố mẹ cũng cấm đoán, nhưng An như con thiêu thân lao vào mối tình này. Cô thường xuyên được anh ta cho đi du lịch đây đó, ăn nhà hàng, mặc đồ đẹp. Yêu nhau được hai tháng, cô dọn khỏi ký túc xá chuyển ra sống chung với anh ta và tách dần các mối quan hệ bạn bè.

Tuy nhiên không lâu sau mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh. An nhận ra sự khác biệt giữa hai thế hệ. Cũng trong thời gian đó, An phát hiện ra anh ta đang cặp kè với một cô gái trẻ tuổi hơn. Mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm, An đã cố gắng dứt khoát chia tay.

"Yêu đàn ông lớn tuổi là vậy, họ hiểu mình nhưng mình không bao giờ đọc được tâm tư họ. Thực sự tôi biết có thời điểm anh ấy muốn cưới tôi nhưng đến giờ tôi vẫn không hiểu có yêu tôi thật sự không. Nhưng dù sao điều đó không quan trọng nữa. Ngay khi thoát ra được tôi thấy nhẹ nhõm như vừa tỉnh sau một cơn mê dài", cô nói.

Lan Phương, cô sinh viên năm hai, Đại học Luật cũng đang trong mối quan hệ với người đàn ông có vợ và con nhỏ được gần năm nay. Chị gái cô và một số bạn bè biết việc này khuyên can rất nhiều, cô cũng đã cố gắng nhưng không thoát được mối tình này.

Phương kể, cô quen với anh trong thời gian đi làm thêm. Cô từng làm nghề người mẫu giới thiệu sản phẩm, nhưng sau khi yêu thì không làm nữa. Tuy biết anh đã có gia đình nhưng cô không cưỡng lại được sự theo đuổi của anh ta. "Anh ấy nói không thể sống thiếu em, nếu em bỏ anh ấy sẽ không thiết ăn, thiết ngủ gì. Lần em bỏ về quê trốn tránh, anh cũng về tận đó tìm", cô gái quê Hà Tĩnh kể.

Từ lúc yêu, Phương được anh ta thuê cho phòng trọ mới. Cô cũng không còn phải lo lắng tiền chi tiêu. "Em thương anh ấy vất vả đi làm, chị vợ anh chỉ ở nhà bán đồ qua mạng, chăm con nhưng lại đi ngoại tình. Giờ anh ấy hết tình cảm với vợ, sống chỉ vì con. Anh ấy tính đợi con lớn thêm vài tuổi nữa sẽ ly dị", Phương cho hay.

Chuyên gia tâm lý Minh Hoa, tổng đài 1088 cho biết: "Có thể hình dung cách thông thường mà đàn ông lớn tuổi mồi chài các cô gái trẻ sẽ đi từ sự giúp đỡ, nhiệt tình, tạo ấn tượng đẹp, sau đó là quà cáp, hứa giúp công việc, khen ngợi, tâng bốc. Một số người sẽ tỏ vẻ cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc để tìm sự thương hại, đồng cảm".

Từ thực tế tư vấn hàng ngày với hơn 50% các ca tư vấn có liên quan đến ngoại tình, cặp bồ, nhà tâm lý cũng khẳng định đa phần các cô gái trẻ, cho dù là người ngờ nghệch nhất cũng nhận ra mình là 'con mồi', mình đang bị tán tỉnh, và thường các cô gái tự tin mình sẽ không bị lừa, nhưng rồi cuối cùng họ vẫn sa vào cái bẫy này một cách tự nguyện.

Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

Chỉ ôm nhau ngủ với bạn trai có thai không?

Rất nhiều bạn nữ đang yêu có nhiều thắc mắc về việc đã từng hôn nhau mãnh liệt nhưng chưa từng đi quá giới hạn, như vậy thì có sao không, có thai được không?


Ngủ chung với nhau có thai không?

Cháu chào chương trình ạ.Năm nay cháu 20 tuổi,cháu và người yêu có ngủ với nhau 2 lần,chỉ là ôm nhau để ngủ thôi, người yêu cháu ôm cháu chặt lắm,bộ phận nhạy cảm của hai người cũng có chạm vào nhau.

Sau lần ngủ đó cháu lại ra huyết trắng,cháu mới hết kinh được 13ngày,bình thường thì cháu không ra huyết trắng,cháu cũng không biết đó là hiện tượng gì. Cháu muốn hỏi là cháu có thai ngoài ý muốn không ạ,hiện nay cháu rất hoang mang và lo lắng,mong chương trình tư vấn cho cháu.Cháu cảm ơn ạ.

 

Trả lời

Chào cháu!

Nếu chỉ là ôm thôi thì không thể nào có thai được, Khả năng mang thai chỉ có thể xảy ra khi có quan hệ tình dục thật sự, có sự tiếp xúc trực tiếp giữa dương vật với âm đạo.

Các bạn gái trong độ tuổi sinh sản thì hầu như bộ phận sinh dục đều tiết ra một thứ huyết trắng hay khí hư sinh lý giúp làm ẩm và cân bằng môi trường pH. Nó là những chất màu trắng trong, không màu, không mùi, có thể ra nhiều vào giữa chu kỳ (giai đoạn rụng trứng). Khi có hiện tượng viêm nhiễm âm đạo thì khí hư sẽ có mùi hôi, chuyển màu thành trắng đục, vàng, xanh, vùng kín lúc nào cũng ẩm ướt.

Như vậy với tình trạng này thì cháu không nên quá lo lắng, có thể cải thiện bằng chế độ vệ sinh sạch sẽ ngày 2 lần và mặc đồ lót thoáng để tránh viêm nhiễm. Nếu có các hiện tượng viêm nhiễm như trên thì cháu cần chủ động đi khám phụ khoa sớm.

Việc cháu đã có bạn trai lại thường xuyên gặp gỡ thậm chí có những sự gần gũi giữa hai người như vậy nhưng kiến thức về tình dục cũng như sức khỏe sinh sản là hoàn toàn không có. Vậy cháu cùng bạn trai cần phải tìm hiểu học hỏi thêm nhiều về vấn đề này và nên tránh có sự gần gũi như vậy bởi nếu không kiểm soát được cảm xúc, hai người có quan hệ tình dục thực sự thì rất dễ mang thai ngoài ý muốn như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe và tâm lý. Hãy chọn cho mình một tình yêu trong sáng phù hợp với lứa tuổi và hoàn cảnh cháu nhé

Chúc cháu sức khỏe và hạnh phúc!

"Nô lệ tình dục" trong phòng trọ

Không ít cô gái ở ghép nhầm phòng với những gã sở khanh, phải ôm hận (Hình minh họa)


Để tiết kiệm tiền thuê phòng trọ, một nữ công nhân chân chất bỗng biến thành “nô lệ tình dục”, một sinh viên hiền lành bỗng bị đuổi khỏi phòng vì bị nghi “đầu trộm, đuôi cướp”… Nhiều, rất nhiều giọt nước mắt tủi hổ của những bạn trẻ quê xa trong những ngày … ở ghép, đất Sài Gòn.

Đang đạp xe đi tìm nhà trọ ở khu vực gần KCX Linh Trung, quận Thủ Đức, TP.HCM, bỗng thấy trước cây cột điện bên đường có dán tờ giấy “Cần một nữ công nhân ở ghép…”, Hương dừng lại, đắn đo một lúc rồi gọi vào số máy liên lạc ghi trên đó. Không ngờ, đây là cú gọi ... "định mệnh".

 

Gã trai “hiền như con gái”

Ngồi kể lại câu chuyện của mình, chốc chốc nước mắt Hương lại lăn dài trên má, xấu hổ. Trước khi mở lời, Hương ra điều kiện: “Anh không được chụp hình, không được nêu tên họ đầy đủ thì em mới dám nói”. Tôi gật đầu và Hương bắt đầu câu chuyện bằng việc miêu tả hình ảnh một chàng trai “có vẻ mặt hiền như con gái”. Đó là Tuấn, người dán tờ giấy cần người ở ghép lên cây cột điện.

Hôm đó, sau khi dắt Hương về nhà trọ của mình, Tuấn chỉ về hướng chiếc nôi có một em bé khoảng 2 tuổi đang ngủ rồi nói nói bằng giọng trầm buồn: “Chị gái mình chửa hoang, sinh ra nó. Nó mới 1 tuổi thì chị mình bị tai nạn giao thông mất. Nhà trọ này trước giờ chỉ có hai chị em mình sống với nhau. Mình là đàn ông chăm em bé không khéo, hơn nữa mình mới nhận công việc làm xuyên đêm nên tối là phải rời nhà rồi. Nếu bạn đồng ý ở đây và chăm em bé vào ban đêm dùm mình thì bạn chỉ cần đóng 1/7 giá tiền trọ, còn lại mình sẽ đóng hết”.

Nhà trọ rộng khoảng 50 mét vuông. Tuấn bảo mỗi tháng phải nộp cho chủ nhà 1,4 triệu đồng. Nếu Hương ở đây thì mỗi tháng chỉ phải đóng 200.000 đồng. Giá thuê phòng rẻ, cộng với hình ảnh đứa bé nằm trong nôi khóc oe óe tội nghiệp đã buộc chân Hương lại nhà trọ này.

Ban ngày Hương đi làm công nhân may ở KCX Linh Trung, ban đêm về chăm em bé. Ngược lại, Tuấn ban ngày chăm em bé còn ban đêm biến mất dạng với lý do “đi phục vụ bàn ở một quán karaoke”. Những ngày đầu hai người chỉ đụng mặt nhau vài phút trước lúc Hương đi làm và Tuấn về nhà thay ca chăm em bé. Chính việc “lửa” không ngủ gần “rơm” đã khiến Hương yên tâm sống trong căn nhà trọ này.

Vú nuôi kiêm “nô lệ tình dục”

Hơn một tháng sau, hôm đó là ngày Valentine, Hương thức dậy mở cửa nhà trọ, bỗng nhiên thấy Tuấn về từ bao giờ trên tay cầm một bó hoa hồng trắng. “Tặng Hương!”, Tuấn chỉ nói vẻn vẹn hai tiếng rồi bước vào nhà ôm hôn em bé. Quá bất ngờ, tim Hương đập loạn xạ…

Những đêm sau Tuấn vẫn giữ đúng nguyên tắc không ngủ ở nhà. Chỉ khác một điều: thay vì lúc trước 19 giờ Tuấn rời nhà thì giờ đây có khi đến 23 giờ Tuấn mới xách ba lô xe máy ra đường. Chính sự “câu giờ” của Tuấn, dần dà làm Hương quen với cái cảm giác có Tuấn trong nhà lúc giữa đêm. Chưa đầy 2 tháng, Tuấn đã bỏ cái nguyên tắc không ngủ ở nhà với cái lý do: “Quán Karaoke ngưng hoạt động 2 tháng để xây to hơn”.

Hình ảnh Nô lệ tình dục trong phòng trọ số 2

Để tiết kiệm tiền trọ, nhiều nam nữ công nhân chấp nhận ở ghép . (Hình chụp tại 1 phòng trọ công nhân của KCN Sóng Thần. Ảnh chỉ mang tính minh hoạ)

Trong hai tuần đó, những đêm ăn cơm chung, những khoảnh khắc hai người cùng chăm em bé, những món quà nho nhỏ Tuấn tặng Hương đã khiến “lửa” bén “rơm”. Và “đám cháy” đã thật sự bùng lên sau nhiều lần Tuấn “châm ngòi”.

“Em biết chưa là vợ chồng mà trao thân cho Tuấn là em ngu nhưng cứ trượt dài trên vết xe đổ. Tuấn đi đâu thì thôi chứ về là đòi làm chuyện đó với em. Đứng máy may cả ngày, chân tay đã mỏi rục, tối về chăm em bé lại còn phục vụ Tuấn. Nhiều lúc em nài nhưng Tuấn không chịu. Em thấy mình vừa giống vú nuôi vừa giống nô lệ tình dục”, Hương nói mà nước mắt lưng tròng.

Chưa đầy 3 tháng, Tuấn hiện nguyên hình là một gã ăn chơi họ “Sở”, hộ khẩu TP.HCM chính gốc. Bố mẹ Tuấn là những tay chơi đồ cổ có tiếng ở ở quận 2, chứ không phải nông dân ở Tây Ninh như lời Tuấn kể lúc mới gặp Hương. Đứa bé chưa đầy 2 tuổi mà hằng đêm Hương chăm bẵm không phải là con người chị xấu số của Tuấn mà là con ruột của anh ta. Đó là kết quả của một cuộc sống thử giữa Tuấn và cô gái quê miền Tây. Sau khi sinh con, cô này bất ngờ lấy chồng Đài Loan rồi sang xứ người. Tuấn rơi vào cảnh “gà trống nuôi con”.

“Mày tiết kiệm được vài trăm ngàn tiền trọ, lại được sống cảnh có chồng, có con, xem như làm vợ thử chứ có mất gì đâu”- Đó là câu nói cuối cùng của Tuấn dội thẳng vào mặt Hương trước khi gã bồng con biến khỏi nhà trọ. Một mình Hương không đủ sức trả tiền nhà. Cô gái chưa đầy 20 tuổi cũng không dám ở cái “tù ngục” đầy tủi hổ đó nữa nên cũng dọn đồ tìm nơi ở ghép mới.

Stress vì con trai riêng 6 tuổi của chồng

Những lúc tôi ăn cơm, bé thường móc thịt dính trong răng của bé ra ném vào người tôi, có khi rơi cả vào bát tôi đang ăn.


Tôi và anh quen nhau lúc tôi đến trọ học ở nơi anh sinh sống, tôi yêu anh lúc nào không hay. Tôi 26 tuổi và chưa từng lập gia đình dù trước đó cũng có nhiều mối tình. Anh hơn tôi 10 tuổi, từng ly hôn và có một cậu con trai 6 tuổi, bé rất dễ thương và thông minh. Người vợ của anh ngoại tình nên hai người đã ly hôn, ít năm sau chị ấy đi tù vì tội lừa đảo, chị bị 12 năm tù giam nên cậu con trai ở cùng với anh. Tình yêu giữa tôi và anh dần lớn lên, chúng tôi đã làm thủ tục đăng ký kết hôn. Mặc dù biết chuyện con chung con riêng phức tạp nhưng tôi tự nhủ sẽ chấp nhận và vượt qua hết, miễn là được ở bên nhau. Ba mẹ tôi lúc đầu phản đối nhưng sau cũng xuôi lòng đồng ý. Những tưởng mọi chuyện êm ả trôi đi, chỉ chờ đám cưới nữa thôi nhưng không phải.


Vì đã đăng ký kết hôn, nhà tôi lại ở xa nên tôi về nhà anh sinh sống, nghĩ dù sao cũng là vợ chồng rồi, đám cưới chỉ là bữa tiệc liên hoan mà thôi. Về sống ở nhà anh, tôi mặc dù đã chuẩn bị tâm lý trước nhưng vẫn không thoát khỏi cảm giác buồn và tủi thân. Cậu con trai của anh nhiều người nhận xét nó nhạy cảm, dễ thương, thông minh và lém lỉnh, tôi cũng nhận thấy bé rất thông minh, mới ít tuổi nhưng nói nhiều thứ như người lớn, bé biết tự giác viết chữ cái cô giao về nhà, biết tự học tiếng Anh qua tivi. Tôi luôn cố gắng gần gũi, thân thiện với bé, cứ nghĩ bé còn nhỏ, ngây thơ và ngoan hiền như thế thì cuộc sống của mình chắc sẽ rất dễ chịu chứ không nặng nề như thiên hạ thường nói về quan hệ mẹ kế con chồng.

Mọi sự không như tôi nghĩ, bé rất ngoan hiền trước mặt anh, còn những lúc anh đi làm, bé ở nhà với tôi thì hoàn toàn khác. Bé thường không nghe lời, hay làm trái ý và nói những lời không hay với tôi, tôi hỏi gì bé thường nói là cái tút (đánh rắm), đồ ngu ngốc, cái đầu ngu ngốc, con lợn ngốc ngếch. Bé như một đứa trẻ tăng động, nhảy nhót, nghịch ngợm, vấy bẩn khác hẳn hình ảnh trước mắt anh. Bé thường đòi phômai để ăn nhưng thật ra là bẹp ra tay rồi nghịch, đến lúc ăn cơm mà anh chưa về thì lúc nào cũng bắt tôi phải đút cho bé ăn, bé nhổ cơm ra đầy nền nhà rồi dẫm lên. Bé thường tranh điện thoại di động của tôi để chơi game trong khi tôi cần điện thoại cũng không thể giằng nổi. Những lúc tôi ăn cơm, bé thường móc thịt dính trong răng của bé ra ném vào người tôi, có khi rơi cả vào bát tôi đang ăn. Tôi cũng nhiều lần nói nhỏ nhẹ với bé rằng như thế là không ngoan, thiếu lịch sự, thế nhưng bé thường ha hả cười và trả lời là “Ờ, cái tút”. Nói chung là anh nói gì bé răm rắp nghe theo nhưng còn lời tôi nói thì bé xem như không nghe thấy, nhiều lần tôi tự hỏi mình đã làm gì sai để bé thiếu tôn trọng mình vậy chứ? Nhiều lần anh cũng chứng kiến cảnh đó nhưng không hề mắng bé vì đã làm sai và anh chỉ im lặng xem như hiển nhiên. Ở nhà với bé tôi thấy căng thẳng vô cùng, đầu nhức dữ dội.

Không chịu được nữa, tôi nói với anh nên dừng lại, sức chịu đựng tôi kém, sợ mang tiếng mẹ ghẻ nên không dám nặng lời với bé, mà càng hiền thì bé càng ngang ngược. Cục tức trong tôi ngày càng lớn và đang muốn bùng nổ. Tôi muốn anh, với tư cách là cha đẻ bé, sẽ góp ý thêm với bé về chuyện này nhưng đáp lại lòng mong mỏi ấy của tôi, anh bảo tôi là muốn đi ở trọ thì để anh tìm giúp phòng trọ cho tôi ở riêng, anh không can ngăn đâu, nếu cần thì ly hôn. Tôi thật sự không biết mình nên làm thế nào nữa, tôi đã sai ở điểm nào? Giờ tôi phải làm sao? Có ai đó nói giùm để tôi tìm một hướng giải quyết nhanh gọn chứ không đầu tôi sắp nổ tung rồi.